Tháng Tư buồn
Tháng Tư Trịnh Công Sơn về cõi tạm
Tháng Tư Nguyễn Ánh 9 cũng xa rời..
Tháng Tư chia xa..
14/04/2016
Khoảng 7g, gia đình hoàn tất phần lễ tại gia, bắt đầu ra xe đưa linh cửu nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 đi hỏa táng. Nhạc sĩ Nguyễn Quang - con trả cả của cố nhạc sĩ - bê lư hương. Anh nén đau thương để cha ra đi bình yên.
Bây giờ em đã đi rất xa, xa lắm, xa đến mức muốn với cũng chẳng với tới, tìm cũng chẳng biết em ở đâu mà tìm! Vậy mà em ạ! kỳ lạ lắm! diệu kỳ lắm! trong lòng gia đình và bè bạn em chẳng mất bao giờ.
Có thể trong lòng mỗi bè bạn, vị trí của em ở trong mỗi người sẽ mỗi khác, nhưng cái chung là sẽ có ai đó, khi thấy gió heo may thổi về, thì sẽ cảm thấy lòng man mác, sẽ thấy em ở đâu đó, bạn bè sẽ ngậm ngùi.. và nhớ tới em.
Sẽ nhớ tới em, khi ghé thăm căn nhà trong ngõ nhỏ, sẽ nghĩ tới em khi Mẹ ngắm bạn bè em, Mẹ ngậm ngùi.
Mẹ đã từng bùi ngùi nói với chị khi nhìn thấy dáng em gầy nhỏ bé đứng bên cạnh chị, mẹ thì thầm ".. hai đứa bằng tuổi mà Gió thế đó con..." - "..khổ lắm, chẳng biết vì sao mà chúng nó, đứa thì đặt tên là Khói, còn đứa đặt tên là Gió, .. khi làm vợ thì chỉ vài tháng, còn làm dâu thì vạn ngày.. ".
Cái ngậm ngùi của người Mẹ làm mềm cả đá đó em. Và bạn bè sẽ nhớ tới em qua những ngậm ngùi của Mẹ.
Ngày mà gia đình tặng bè bạn tập thơ của em, tập thơ mà bao ngày em đau đáu nghén thai, không kịp cho em nhìn mặt, bây giờ, sau ngày em đi xa, gia đình em đã vì em mà in ấn, nay nó đã thành hình "NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI VỀ PHÍA GIÓ", không biết ngày ấy chị có về được để cùng ngồi bên nhau, chia sẻ với gia đình em và với bạn bè không? Nên viết ở này vài giòng cho em..
Mọi buồn thương sân hận của cuộc đời hãy để nó tan trong những cơn gió đi..
Vậy mà chị cũng đã sắp xếp được để về nhà, và bây giờ chị đã ở nhà rồi, ngày mai chị sẽ cùng bạn bè, cùng gia đình em ra mắt tập thơ NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI VỀ PHÍA GIÓ của em.
Có những thứ cũng sẽ theo em mà đi về phía gió, nhưng tình cảm của mẹ, của gia đình và của bạn bè sẽ mãi nhớ em khi nghe tiếng gió heo may trở về đó Gió ơi!
TTM.
SG. 24/10/2015
Youtube của Gió : Ca khúc Mai tôi đi - Thơ Nguyên Sa, nhạc Anh Bằng
Ai đã đọc qua tác phẩm "Vòng tay học trò" của
Nguyễn thị Hoàng được xuất bản vào năm 1966 - riêng tôi thì đọc vào
những năm 1970s - thì hẳn cũng biết thời ấy đã từng xôn xao như thế
nào, xôn xao không chỉ trong giới phụ huynh học sinh, mà cả trong giới
học sinh sinh viên của chúng tôi thủa ấy, và mấy vị nữ giáo sư trẻ xinh
mới ra trường cũng vì cái tựa đề của tập tiểu thuyết ấy mà khổ sở
đến.. rộn ràng mà bước qua những câu nói bóng gió của mấy cậu học sinh
và sinh viên của khối cuối cấp của chúng tôi thủa ấy. Cái lứa tuổi dậy
thì mới biết yêu, biết hờn giận, biết xôn xao với gió với mây thủa ấy
thật ngây thơ đằm thắm biết bao. Nhất là thời ấy ảnh hưởng của Nho giáo
của Khổng giáo vẫn còn sâu đậm trong tâm trí của gia đình của tuổi trẻ
chúng tôi.
Đó là nói về một trong vài tác phẩm của nhà
văn Nguyễn Thị Hoàng, chứ chắc ít ai đã đọc qua thơ của nữ sĩ. Hôm nay
tôi chợt nhớ tới tác phẩm "Vòng tay học trò" của bà, và lại muốn biết Bà hiện nay ra sao, thế là tôi đi tìm, thì tình cờ thấy một bài thơ "Lời Rêu" của Nguyễn Thị Hoàng.
Đọc tựa bài thơ "Lời Rêu", những
lời mà để tới lên rêu, thường lời nói ra là mất, nhưng lời nói ở đây
cô đọng lại để trở thành lời rêu, rêu phong với nỗi niềm trải dài những
nhung nhớ, "nỗi nhớ đầy quyên sinh" nỗi nhớ đến quyên sinh mà vẫn như rưng rức bừng sống trong buổi chiều .. run run... một mình.
Bây giờ nữ văn sĩ tuổi đời đã cao, nhưng những vần thơ của Bà để lại chẳng già chút nào cả... "Uống cùng nhau một giọt... Say dùm nhau một giọt! ...Vướng dùm nhau sợi tóc.."., mà thật là lạ, từng lời.. từng lời thơ thật là đằm thắm.. cùng giọng ca của Hồng Ngọc nghe đến chất ngất cả hồn người...
TTM.
Tản mạn, nhân đọc "Lời Rêu" của Nữ văn sĩ Nguyễn Thị Hoàng. PP. 8/3/2012
Lời Rêu
thơ Nguyễn thị Hoàng
Ai đi qua xa vắng,
bỏ chiều run một mình.
Giọt cà phê máu mặn,
nỗi nhớ đầy quyên sinh.
Mười hai năm tỉnh giấc,
trắng đôi bờ tóc đen
Dáng tinh cầu vỡ nát,
đôi tay nào ru đêm
Uống cùng nhau một giọt,
đắng cay nào chia đôi
Chung một niềm đơn độc,
Riêng môi đời pha phôi.
Say dùm nhau một giọt!
Chút nồng thơm cuối đời.
Vướng dùm nhau sợi tóc,
Ràng buộc trời sinh đôi.
Cơn mưa chìm nước mắt,
phủ kín đời chia hai
Thời gian chung đã mất,
Tháng ngày riêng cũng phai
Ngày mai ta bỏ đi,
trần gian xin trả lại
Đá tảng nào vô tri,
chết một đời rêu dại
Chỉ còn trong bóng tối,
dấu tay nào trên tay
Tiếng im trong lời nói,
mây quên trời tóc bay..
Bài thơ này được một nhạc sĩ hải ngoại Hạnh Cự phổ nhạc :
♥ Ghi Chú:
Nguyễn
Thị Hoàng (1938-) là một nhà văn nữ ở miền Nam Việt Nam trước năm
1975. Bà sinh năm 1938 tại Huế, tốt nghiệp Đại học Văn khoa, Viện đại
học Đà Lạt. Sau khi tốt nghiệp, bà đi dạy học tại Đà Lạt. Năm 1966 bà
nghỉ dạy, chuyển sang viết văn.
Tác phẩm đầu tay là Vòng tay học
trò xuất bản năm 1966 đã tạo được sự quan tâm của dư luận đương thời.
Nhiều ý kiến phê phán tác phẩm này có nội dung vô luân do viết về quan
hệ tình cảm giữa một cô giáo trẻ và cậu học trò phổ thông học cùng
trường cô giáo dạy.
Các tác phẩm khác bao gồm: Trên thiên đường ký ức (1967), Về trong sương mù (1970), Bây giờ và mãi mãi (1974).
Hôm ấy khi tôi post bài này lên, thì Gió đã vào đọc và đã làm cái clip này cho tôi.
Những lời hai chị em thì thầm trên Multiply hôm ấy.
..Gió Heo May20:36 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Em cũng thích bài hát này clip nhạc là em làm đấy ...chắc chị ko biết pimpimpap cũng là em nhỉ :))
..Gió Heo May20:37 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Đúng là HN hát hay quá
..Gió Heo May20:41 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Em
ngạc nhiên vì giờ mới biết thơ Nguyễn Thị Hoàng ...Tuổi
mình ngày ấy chẳng ai không biết Nguyễn Thị Hoàng chị nhỉ
...Hồi ấy Vòng Tay Học Trò bị thầy cô, cha mẹ cấm đọc quá
chừng. Toàn đọc lén
..Gió Heo May20:46 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Chị ơi có lầm không đấy ...Theo em biết đây là bài thơ của Thái Thăng Long mà ...
TTM Gốc Bằng Lăng20:48 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Không đâu Gió ơi! thơ của Nguyễn Thị Hoàng đó, có clip ghi Thái Thăng Long, nhưng sai đó. Chính là thơ của Nguyễn Thị Hoàng.
TTM Gốc Bằng Lăng20:49 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 @ Gió ơi! bản nhạc này do Phú Quang phổ nhạc, nhiều ca sĩ hát, mà kg tìm nguồn gốc bản nhạc. Nên thế mới lầm đó.
..Gió Heo May20:51 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Khi làm clip em tìm lời lại thấy ghi của TTL ... Mới tìm lại đúng là của NTH. Cám ơn chị
TTM Gốc Bằng Lăng20:56 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Đúng đó em. Nên ghi đúng cho tác giả đỡ tủi lòng em nhỉ? ..Gió Heo May21:02 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Em thích bài này lắm ... Bây giờ mới biết tên tác giả và HN hát hay . Em sẽ làm clip khác
TTM Gốc Bằng Lăng21:12 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 @Gió ơi! hôm nào làm xong thì giới thiệu nhé!
..Gió Heo May21:15 Ngày 10 tháng 03 năm 2012 Dạ em mới lấy nhạc về định làm ngay đây nhưng chọn hình nữa chị ạ
Cái clip nhạc này do Gioheomay làm riêng tặng TTM.
Hôm nay vào ngồi đọc lại bài viết này mà nhớ một thời ở Multiply, nhớ những
ngày Multiply tàn cuộc tất cả bạn bè và mấy chị em mình cặm cụi cả đêm
khuya để khuân vác những di sản tinh thần quí báu mà ta đã gởi ở cõi
Multiply, đến cõi ảo cũng là một cõi tạm phải không em. Những vui..
buồn.. hờn.. giận.. và thương quí nhau như vẫn còn đâu đây vậy mà hôm
nay đã không còn thấy nhau trong cõi trần gian này nữa, nhưng ta vẫn còn
đó trong hồi ức phải không em!
Giờ phút này chị lại nghĩ đến mẹ già của em đó Gió.
Vào
tháng 11 năm ngoái, chiều hôm chị vừa về nhà nghỉ phép, thấy tin nhắn
của Andro "Chị ơi! chị có nghe tin gì về Gió không?" Chị còn nhắn lại
"Chị nghe Gió đang chuẩn bị xuất bản sách, chắc nàng ta còn đang viết
lách nên ít online chứ gì.." Và sau đó chị và Andro đã hốt hoảng mà điện
cho chị Ha Nguyen, cho Minh An, cho Mập.. để lấy địa chỉ nhà em. Tệ thế
đấy phải không Gió, chỉ khi cần kíp ta mới đi tìm nhau.
Hôm ấy em cũng từ bệnh viện về.. mới biết cơn bệnh của mình. Nhìn em gầy gò một mình nằm ở đó...
Gió
à! em thật là tệ lắm đó! em đã không biết thương bản thân của mình,
suốt cả cuộc đời cứ cặm cụi bôn ba.. chưa một lần đi khám sức khỏe cho
đúng nghĩa bao giờ! khi cơn đau đến thì chỉ tự mình tìm uống thuốc, đến
khi phát bệnh thì đã rất đớn đau !!
Hôm ấy đến nhà thăm em lần đầu, lúc mẹ và em tiễn chị ra đầu ngõ, chị phải hối em vào nhà, Mẹ ngắm chị rồi thì thầm nói "Cùng tuổi nhau mà bác nhìn em nó gầy gò đứng bên chị mà thương lắm cháu ạ.." bà lầm thầm nói tiếp "mà
khổ lắm, người kia thì lấy tên là KHÓI người này thì lấy tên là GIÓ tội
lắm cháu ơi! cái số nó vận vào người.. bác còn đây, người già xót
thương cho người tóc xanh, không biết phải làm sao nữa cháu ơi!"
Gió
à! Mới tháng trước mấy chị em còn đến thăm em ở bệnh viện, mấy chị còn
nói sẽ chờ xem tập thơ của em. Tháng nào chị cũng về vào cuối tháng,
nhưng tháng này chị lại không về được, không đi tiễn em..
Em vẫn còn đó - luôn còn đó - trong hồi ức của từng bạn bè một..
Nhẹ nhàng theo KHÓI theo GIÓ mà rong chơi em nhé!
Em chỉ là một thoáng Gio Heomay !
Em ghé vào cõi tạm.. nay thì rời xa..
Vào hồi 12g30 trưa ngày 3-3-2013, nghệ nhân Hà Thị Cầu đã trút hơi thở
cuối cùng trong căn nhà nhỏ của cụ tại Yên Mô, Ninh Bình, hưởng thọ 86
tuổi.
Bà Hà Thị Cầu được coi là báu vật sống cuối cùng của nghệ
thuật hát xẩm Việt Nam. Cuộc đời bà đã gắn bó với nghệ thuật hát xẩm từ
nhỏ và rong ruổi từ Bắc chí Nam để kiếm sống thực sự bằng những bài hát
xẩm.
Bà Hà Thị Cầu không biết chữ, nhưng bà là người thông minh
và rất giỏi làm thơ và sáng tác các bài hát xẩm, hầu hết các bài hát xẩm
do bà biểu diễn đều do bà tự đặt lời và truyền dạy cho con cháu.
Cuộc
đời của bà Cầu nghèo khổ, đến lúc chết cuộc sống của bà cũng vẫn cơ cực
như thế. Gia đình bà là hộ nghèo nhất ở xã Yên Phong, huyện Yên Mô,
Ninh Bình.